Làm thế nào để hạnh phúc?
Bản thân mình đã đi tìm câu trả lời cho câu hỏi này từ rất lâu, vì thường thì, người ta thiếu cái gì sẽ tìm kiếm cái đó. Không phải là mình ko hạnh phúc, nhưng trước đây mình luôn cảm thấy thiếu, ko trọn vẹn và luôn trong tình trạng tìm kiếm 1 thứ mà chính mình cũng ko biết là gì.
Đầu tiên, để biết làm thế nào có được hạnh phúc, ít nhất mình cũng phải biết hạnh phúc, đối với mình, nó là gì đã. Hạnh phúc là gì nhỉ?
Một người bạn đã nói với mình rằng: "Em đã có thành công rồi, mà em ko cảm thấy trọn vẹn, vậy thì có thể thành công ko phải là thứ hạnh phúc em kiếm tìm". Trong sự nghiệp, mình chưa phải là một người thành công, tuy nhiên, cũng đã trải qua đủ cả ups & downs để biết được cảm giác có và không có gì trong tay là như thế nào.
Mình có hạnh phúc khi đạt được thành quả mà mình mong muốn trong công việc không? - Có chứ, sướng phát điên :)) Nhưng làm thế nào để tâm trạng ấy trở thành niềm hạnh phúc lâu dài - thì mình nghĩ bí kíp chính là đây:
"Success is getting what you want, happiness is wanting what you get." - Dale Carnegie.
Thời gian gần đây, khi mà cả thế giới đang rất hỗn loạn, thì lại là lúc mình nhận ra nhiều điều và cảm thấy thực sự hạnh phúc. Please don't get me wrong, mình vẫn quan tâm diễn biến dịch, vẫn đóng góp sức lực nhỏ bé của 1 công dân - 1 người lao động - 1 người con - 1 người bạn cho tình hình chung, làm tốt những gì mình có thể làm. Nhưng thay vì lo lắng, mình lại cảm thấy an yên và hạnh phúc. Vì sao nhỉ?
1.Mình tập trung vào những gì mình kiểm soát được
Những thứ như dịch bệnh, thiên tai, suy thoái kinh tế,... là những điều mà mình ko thể kiểm soát được. Hay gần gũi hơn, mình cũng không thể kiểm soát hay thay đổi người khác. Do đó, mình tập trung vào bản thân và những gì mình kiểm soát được.
Mình nhận ra là mọi thứ đều có thể được phân tích thành những yếu tố nhỏ để xem vấn đề nằm ở đâu, và đưa ra từng bước giải quyết, kể cả với những thứ trừu tượng như tình cảm và các mối quan hệ :)))). Do đó, khi gặp vấn đề, mình sẽ:
- bóc tách ra xem phần nào mình ko thể kiểm soát được, phần nào mình có
- chỉ tập trung vào phần mình kiểm soát được
- đưa ra các giả định, từ tình huống tươi sáng nhất tới tình huống tệ nhất
- với mỗi giả định đó, mong muốn của mình là gì, cách giải quyết của mình là như thế nào.
Mình đã từng nghe ở đâu đó nói rằng: "the secret to happiness is low expectations", đã từng thấy nó đúng. Nhưng giờ thì mình nghĩ là không phải. Mình hoàn toàn có quyền aim high, expect high, nhưng mình cũng không sợ nếu mọi thứ không xảy ra như mình mong muốn, vì mình đã chuẩn bị sẵn tâm lí và cách giải quyết cho mọi tình huống.
Tập trung làm tốt những gì mình có thể.
Điều này ko phải mình tự nhận ra, mà là do một người bạn đã khai sáng cho mình. Nên là, hãy chơi với nhiều bạn giỏi và tích cực nhé các bạn :))) Nếu bạn đang tìm 1 ví dụ thì mình cũng là 1 thí dụ thú vị để chơi cùng nè =))))
2. Tất cả mọi thứ xảy ra đều là sự lựa chọn của bản thân mình
Từ khi nhận ra điều này, mình ko còn cảm thấy buồn phiền hay có tâm lí cuộc đời bất công. Lấy ví dụ nhé.
Trong công việc, lúc suôn sẻ vui vẻ thì ko nói làm gì. Nhưng nếu có xảy ra khó khăn mâu thuẫn, bất đồng, áp lực,... chẳng phải chính mình là người đã lựa chọn con đường này hay sao? Chẳng phải chính mình nên là người chủ động với tất cả những khó khăn đó? Khi gặp vấn đề, nếu mình raise lên thì đó sẽ là vấn đề chung để mọi người cùng giải quyết. Còn nếu mình ko nói hay ko đưa ra gợi ý/ cách giải quyết, thì vấn đề lại nằm ở mình rồi.
Trong tình yêu, lấy ví dụ nếu như xảy ra một trong những tình huống tệ nhất là người yêu phản bội bạn, thì có 2 trường hợp:
- Hoặc là bạn kia là người lăng nhăng từ bản chất => đây chẳng phải là sự lựa chọn của bạn ngay từ đầu sao?
- Hoặc là trong quá trình yêu, có phát sinh vấn đề nào đó mà bạn ko nhận ra để nói chuyện thẳng thắn với nhau ngay, dẫn đến hệ quả ấy => cũng chẳng phải là do mình chưa đủ tinh tế hay sao?
Chính bản thân mình đã lựa chọn mọi thứ diễn ra trong cuộc đời mình. Vì vậy, mình là người chịu trách nhiệm cho sự lựa chọn đó chứ không phải ai khác (trừ khi bạn chưa đủ 18 tuổi thì còn mang bố mẹ ra để đổ lỗi là bố mẹ bắt làm cái này cái kia :)))). Trước đây, khi xảy ra chuyện gì, việc đầu tiên mình làm là lo lắng hoặc buồn bã. Còn bây giờ, việc đầu tiên là mình tự hỏi: "Mình có thể làm gì?".
3. Mình chủ động với cuộc sống của chính mình
Vì mình biết mình không thể kiểm soát được người khác hay những sự việc ngoài tầm với, vì mình biết mọi thứ xảy ra đều từ sự lựa chọn của mình, nên mình chọn cách chủ động với cuộc sống, chủ động với chính bản thân mình.
Mình là người chẳng được cái gì chỉ được cái ham học ham chơi, mình thích những thứ mới, nên khi học được một điều gì đó thú vị mình rất phấn khích. Thay vì phàn nàn "chán quá, suốt ngày ở trong nhà, mình chả biết làm gì", thì mình chủ động tìm những thứ mới để học, để mỗi ngày thức dậy mình đều có 1 mục tiêu để theo đuổi. Thật sự thế giới này có quá nhiều thứ để học các bác ôiiiiiii, và mỗi khi tôi nhận ra tôi đã ngu dốt thế nào thì tôi đều rất sướngggggg ấy :)))
Trong các mối quan hệ, xác định rõ mình mong muốn điều gì. Nếu mình không đạt được mong muốn đó - hãy nói chuyện thẳng thắn và tìm giải pháp, đừng chịu đựng.
Còn nếu bạn chịu đựng, thì đó lại là sự lựa chọn của bạn rồi :))) bạn phải tự chịu trách nhiệm thôi ;)
4. Suy nghĩ của mình sẽ quyết định mình hạnh phúc hay đau khổ
Mình đã từng đề cập đến điều này ở post "Giải bài toán hạnh phúc" năm ngoái. Điều khiến chúng ta hạnh phúc hay cảm thấy bất hạnh, lại chính là cách chúng ta suy nghĩ.
Cùng một sự việc xảy ra, nhưng cách mình đối diện với nó và cách mình suy nghĩ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến cảm xúc của bản thân.
Những ngày này, khi mà cứ mở mắt ra là bạn có thể tràn ngập trong những thông tin tiêu cực, thì mình chọn suy nghĩ lạc quan và tích cực. Thay vì chìm đắm vào những thông tin tiêu cực, mình chắt lọc những thông tin mình cần biết - cho cá nhân và cho công việc - để đưa ra những việc cần làm.
Đồng thời, nhìn vào những mặt tích cực như: gần đây mình thực sự cảm thấy thảnh thơi khi có nhiều thời gian hơn để học, để nấu ăn, đọc sách, viết, cắm hoa...
Vậy đó, tất cả bí kíp để trở nên hạnh phúc của mình chỉ xoay quanh bản thân, vì mình chỉ có thể thay đổi bản thân mình mà thôi. Và điều may mắn là gì bạn biết không? Hạnh phúc là một cảm xúc tồn tại bên trong chính bản thân mình, là thứ mà mình luôn sở hữu. Vì vậy, mỗi người đều luôn luôn có sự lựa chọn: hạnh phúc hay không. Trân trọng những gì mình đang có, làm tốt những gì mình có thể, chấp nhận và yêu thương chính bản thân mình - chỉ đơn giản như vậy thôi.
Tất cả những thứ khác - hoặc là mất nhiều công sức, hoặc là mình ko thể làm gì được. Mà phàm trên đời cái gì dễ thì mình làm trước, nhỉ? ;)
Smile & enjoy the fabulous gift called life!