Tuổi trẻ của mình đã có khá nhiều lần điếc ko sợ súng :))
Như lần ngủ ở ga tàu Munich lạnh ngắt giữa bợm nhậu say xỉn tứ xứ đến Oktober Fest. Mấy đứa đi trẩy hội mà ko có tiền, nhờ host thì đi đông quá bạn ý ko host được, thành ra lang bạt thế này mấy ngày liền ở Đức. Sau đợt này mình bị bệnh sợ lạnh 1 thời gian dàiiiiiiiii nhưng lại được thêm cái nết ngủ ở đâu cũng đc =))
Hay đi tàu đêm 1 mình giữa 2 nước xong bị móc hết sạch tiền - vừa tuyệt vọng vừa sợ mà lúc đấy ko có cách nào khác ngoài cứng rắn :))
Giữa Paris hoa lệ mà chỉ tiêu có vài chục euro kể cả tiền mua souvenir trong 3 ngày vì làm gì còn tiền =)) mà vẫn dám đi.
Hứng chí đi lên Lạng Sơn chơi rồi về trong ngày mà chị Google cho về cái đường khỉ gì tối om ko 1 ngọn đèn, ko có 1 ai, 1 bên là núi 1 bên là vực ko có barrier gì sất. Lúc đấy mà có anh sơn tặc nào nhảy ra thì chắc bây giờ đã có chồng rồi =))))
Hay lần gần đây là đi hike ở Zion park, chọn luôn cung khó nhất là Angels Landing - được đánh giá là one of the scariest hikes in America (nhưng cũng rất đẹp, mọi ng google hay youtube đỉnh của Angels Landing sẽ thấy achieve được nó cực kì xứng đáng), trước khi đi đã được cảnh báo là năm ngoái có 14 người chết khi hike ở đây và nếu mày chết là mày tự chịu trách nhiệm đó =)).
Trong khi xung quanh mọi người tay cầm gậy, balo chứa nước chuyên nghiệp, quần áo leo núi chỉnh chu, giày cũng phải là giày chuyên dụng thì con bé tung tăng trong áo crop top và quần short =)) Đoạn cuối là cả 1 vách núi dựng đứng, có duy nhất 1 dây xích bám vào đá cho cả người lên và xuống. Bám vào đá như con thạch sùng mà leo luôn =))
Lâu lắm chưa điếc thấy hơi nhớ nhớ :))
Note lại để tự nhắc mình đã cảm thấy hạnh phúc khi làm những điều gì + làm nhiều hơn <3. Và rằng “by the end of the day, you will only regret things you didn’t do” ;)
Just do it ;)